Ước có phép lạ!
Nhà báo Bùi Tuấn Minh (tên mọi người thường gọi là anh 6 Minh) lớn hơn tôi 6 tuổi. Quê anh ở Sóc Trăng. Là lớp sinh viên Trường đại học tổng hợp TPHCM đầu tiên sau năm 1975.
Tốt nghiệp kỹ sư địa chất nhưng anh lại đi làm báo. Và vì duyên làm báo nên tôi và anh biết nhau, trở thành đồng nghiệp từ những năm 1987. Chuyện chúng tôi làm báo tôi sẽ viết một bài sau.
Cách nay gần 20 ngày anh đi xe máy đến gặp tôi. Chúng tôi cùng ăn tối ở một quán bình dân gần nhà. Hôm đó anh nói bị nổi cục u ở phía dưới hàm bên trái nên ngày mai đi bệnh viện khám xem sao.
Hai ngày sau tôi nt hỏi anh khám bệnh thế nào rồi. Anh nt trả lời: “Không có gì lớn, vài ngày nữa gặp nhau bàn việc làm báo xuân nhé”.
Quên bẵng đi mấy ngày tôi lại nt hỏi anh vụ nổi u. Anh nt trả lời mình đang nằm viện điều trị. Tôi nt xin anh địa chỉ để vào thăm. Anh trả lời: “Không sao, Hiền còn nhiều việc lớn của xã hội và gia đình phải lo, cố gắng tập trung nhé. Ra viện gặp nhau ta bàn công việc năm mới”.
Thế rồi, hai ngày sau, cháu Trung con trai anh nt cho tôi: “Chú Hiền ơi, ba cháu bệnh nặng đang nằm ở khoa hồi sức đặc biệt bệnh viện Thống Nhất”.
Ngay chiều hôm đó, làm việc xong, tôi vào bệnh viện thăm anh. Anh nằm bất động trên giường. Khi tôi nói: “Anh Minh ơi, Hiền đến thăm anh này”. Lần thứ nhất, lần thứ hai, anh vẫn bất động. Lần thứ ba, anh mới mở mắt nhìn tôi rồi nhắm mắt luôn.
Chiều tối nay 16/12/2023, cháu Trung nt báo bệnh viện nói gia đình đưa ba con về nhà. Cháu còn cho biết, bác sĩ nói ba con đã tụt huyết áp, sự sống chỉ trong vòng một ngày. Nhận được tn, tôi bàng hoàng không muốn tin đó là sự thật.
Nhà báo Bùi Tuấn Minh là một nhà báo yêu nghề, giỏi nghề. Anh có cá tính chất phác của một người nông dân Nam Bộ. Yêu thương người nghèo, thẳng thắn, trung thực trong cuộc sống và công việc.
Lúc này đây, tôi đang ước có phép lạ giúp cho nhà báo Bùi Tuấn Minh vượt qua bệnh tật, vượt qua ngưỡng cửa sinh tử, để anh tiếp tục sống yêu đời yêu người, vì mọi người… như anh đã từng sống!
NGÔ VĂN HIỀN (NGÔ DIỆU HIỀN)